Có lúc con đã tự hỏi: Chúa có yêu con không? Sao con cảm thấy thật bế tắc khi phải đối diện với những đau đớn quá sức của thể xác? Chẳng lẽ đó là cách Ngài yêu con sao?… Nhìn lên chân dung của Mẹ, con thấy Mẹ đang nhìn con với tất cả sự thông cảm và chờ đợi. Mẹ hiểu những gì đang xảy đến với con làm con đau đớn dường nào và Mẹ chờ đợi để con trút tất cả cho Mẹ. Mẹ giúp con nhận ra mọi sự trong ánh sáng của Con Mẹ và mong muốn con hãy ở lại trong nguồn ánh sáng ấy. Mẹ nắm tay con để con đừng chạy xa khỏi vòng tay của Thiên Chúa và cùng con vượt qua gian nguy. Mẹ ơi! Cũng có những lúc tăm tối che mờ đôi mắt của con, khiến con chẳng còn nhìn thấy sự hiện diện của Mẹ. Mọi thứ dường như trở nên thật tồi tệ vì con đã trở thành một bệnh nhân cả thể xác lẫn tâm hồn.
Những cơn đau đớn dày vò thân xác đã làm cho tâm trí con cũng bị tật nguyền vì sự mê muội trong từng suy nghĩ. Con bóp méo hình ảnh tốt đẹp của Thiên Chúa chỉ vì phải đón nhận cuộc sống của một bệnh nhân. Con phủ nhận tất cả những gì Ngài trao ban vì tình yêu thương, ngay cả khi trao ban bệnh tật cho con như một món quà. Con khước từ tất cả những gì thuộc về Hội Thánh của Ngài vì Ngài chẳng còn là Đấng con tôn thờ nữa. Mẹ ơi! Mẹ đã nhiều lần khóc vì con, Mẹ đã nhiều lần cho con thấy Mẹ yêu con như thế nào, Mẹ đã không ngớt lời van nài Thiên Chúa; vậy mà con vẫn cứ khư khư ôm lấy mà không chịu buông ra căn bệnh tâm trí đang dần hủy hoại chính con người con.
Chính căn bệnh tâm trí ấy đã gây nên hậu quả của việc đóng cánh cửa tâm hồn. Cái nhìn của con về tha nhân đã hoàn toàn bị biến đổi cách lệch lạc. Con nhìn gương mặt của họ với cái nhìn đầy ganh tỵ vì thấy họ mạnh khỏe hơn con, con nhìn với cái nhìn đầy ghen ghét vì cuộc sống của họ có vẻ hạnh phúc hơn con, con nhìn với cái nhìn đầy hận thù vì chính họ là một phần nguyên nhân của bệnh tật mà con phải mang. Mẹ ơi! Khi lưỡi gươm đâm thâu tâm hồn Mẹ, Mẹ vẫn luôn hướng cái nhìn tin tưởng của Mẹ về Thiên Chúa. Cái nhìn của Mẹ không chút ganh tỵ vì con của Mẹ phải chịu thiệt thòi hơn, cũng không ghen ghét vì những kẻ đã dùng quyền uy và mưu mô để tuyên án con của Mẹ, càng không hận thù những kẻ đã gây ra cái chết thảm khốc cho con của Mẹ. Trái lại, Mẹ đã mở lòng để chờ đợi điều tuyệt vời chắc chắn sẽ xảy đến, vì có thập giá ắt hẳn sẽ có phục sinh. Xin Mẹ hãy giúp con đón nhận thập giá cuộc đời con với cõi lòng rộng mở, để con được vỡ òa trong niềm vui phục sinh!
Mẹ ơi! Dù đôi cánh của con chẳng còn nguyên vẹn, nhưng trái tim con sẽ hướng về Mẹ. Con yêu Mẹ không phải vì những lời van nài đầy uy quyền của Mẹ dâng lên Thiên Chúa, nhưng vì Mẹ luôn làm cho con thấy được sự cần thiết của Con Mẹ trong cuộc đời con. Đó là những đau đớn thể xác để con được hiệp thông mật thiết với cuộc khổ nạn của Con Mẹ, là những đau đớn tinh thần để con được chia sẻ với Con Mẹ những khắc khoải lo âu trong hành trình tiến về quê trời. Con cám ơn Mẹ vì Mẹ đã giúp con nhận ra bệnh tật là một phương thế tuyệt vời để được làm bạn với Chúa và kết thân với Ngài! Mẹ ơi! Chạy đến bên Mẹ lần này, con sẽ không xin cho con được khỏi bệnh thể xác, chỉ xin Mẹ giúp con bỏ đi những căn bệnh tâm hồn, để từ nay con không còn là bệnh nhân nữa, Mẹ nhé!
Được Mẹ yêu thương
Như con thơ nép trong lòng Mẹ
Hồn con vui biết được Mẹ yêu
Gian nan đau khổ trăm chiều
Sắt son con vẫn một niềm cậy trông
Trời đất đang bước vào mùa Xuân, Chúa ban thêm cho tôi một tuổi mới. Tạ ơn Chúa lòng tôi vẫn chan chứa những Niềm Vui. Không phải vì tất cả mọi sự việc xung quanh đang diễn tiến đúng như những ước mơ bình thường của tôi, nhưng càng ngày dù trong hoàn cảnh vẫn đầy những khó khăn, vất vả tôi càng nghiệm ra rằng: Qua bao năm tháng, chỉ có một điều tôi hết sức tin tưởng là Đức Mẹ Maria yêu thương tôi. Đây là một sự thực rất đáng vui mừng mà nhờ Đức Tin tôi có những cảm nghiệm về tình thương yêu mà Mẹ đã dành không chỉ cho riêng tôi, gia đình nhỏ bé của tôi mà cả những người xung quanh hằng ngày tôi gặp gỡ.
Tôi có thói quen thích suy gẫm tình thương của Mẹ dành cho mình. Những lúc ấy, trái tim tôi dạt dào cảm xúc biết ơn và tôi vô cùng hạnh phúc vì biết mình được Mẹ yêu thương không một điều kiện nào.
Cảm nghiệm về tình yêu của Mẹ đã đến với tôi từ những sự việc xảy ra trong cuộc đời tôi. Chính những sự việc cụ thể này đã làm cho tôi ngày càng xác tín là chắc chắn có bàn tay bảo bọc che chở của Mẹ Maria can thiệp.
Tôi không thể kể ra đây tất cả những biến cố làm chứng về tình yêu của Mẹ dành cho gia đình tôi. Mới đây ngày 01/ 01/2017, ngày Lễ Kính Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, kỷ niệm 19 năm gia đình chúng tôi được ở căn nhà này. Làm sao tôi có thể quên được lúc ấy, hai vợ chồng tôi đều không có việc làm, các con còn đang tuổi đi học, thế mà qua sự can thiệp đặc biệt của Mẹ , có những lúc tôi cảm thấy hầu như bàn tay Mẹ trực tiếp tác động đưa công việc thành tựu một cách tốt đẹp đến nỗi chúng tôi ngỡ ngàng, mà cả nhà lúc ấy chỉ còn biết cúi đầu tạ ơn và nước mắt chan hòa để nhận ra Lòng Thương Xót của Chúa qua bàn tay của Mẹ đã ban tặng cho gia đình tôi một cách hết sức diệu kỳ. Thí dụ như lúc 7 giờ sáng ngày 01 tháng 01 năm 1998, chúng tôi đến ngôi nhà của ước mơ mà lòng chẳng hề dám tin rằng căn nhà trống không, vắng lặng vì người thuê nhà đã ra đi cùng với 5 con chó berger to lớn của ông ta vào đêm hôm trước. (Chúng tôi bắt buộc phải đóng escrow trước đó 2 ngày..). Câu chuyện đó đã 19 năm qua, vậy mà mỗi lần nghĩ đến những kỷ niệm ấy, lòng tôi vẫn rưng rưng dạt dào yêu mến và biết ơn Mẹ. Không phải căn nhà trị giá vật chất lớn lao nhưng chính là qua những sự kiện liên tiếp xảy ra đã làm cho Đức Tin và niềm phó thác cậy trông của gia đình chúng tôi thêm lớn mạnh.
Vui hơn nữa,không phải chỉ những biến cố lớn mới làm chứng về tình yêu Mẹ dành cho tôi, mà cả đến cuộc sống thường ngày cũng đầy sự dịu hiền vô hình của Mẹ. Mẹ hiện diện âm thầm, kín đáo nhưng đầy yêu thương. Qua những chuỗi ngày được gần gũi với Mẹ dù rất chậm tôi nhận ra được đây mới là điểm quan trọng và trân quý vô cùng. Đó là, tôi cảm thấy Mẹ thương tôi trước khi tôi biết về lòng nhân từ của Mẹ. Rất dịu dàng, Mẹ ân cần dạy dỗ tôi: Chỉ một điều quan trọng duy nhất, trên hết mọi sự là con đường trở về và sống kết hợp mật thiết với Chúa Giêsu Con Yêu Dấu của Mẹ. Cho dù tôi có dốt và cứng đầu bao nhiêu chăng nữa Mẹ vẫn dùng Tình yêu của Mẹ là động lực để hướng dẫn tôi.
Ngày ngày tôi được biến đổi nhờ Mẹ giúp tôi nhận thấy mình yếu đuối, bé nhỏ, mong manh, mọn hèn, thiếu thốn và chính khi tôi nhận thấy tất cả mọi sự tốt lành đều đến từ Thiên Chúa quyền năng vô biên và giàu Lòng Xót Thương đã giúp tôi bớt những nỗi sợ hãi vu vơ và từ từ dám phó thác đời mình trong tay Chúa cách trọn vẹn hơn.
Khi tôi thật sự phó thác đời mình cho Chúa, tôi thuộc về Chúa và Chúa cho tôi nghiệm được Chúa yêu thương tôi.
Tôi xác tín rằng trên cuộc hành trình trở về Nhà Cha trên trời, nhờ ơn Mẹ Hằng Cứu Giúp, tôi được kết hợp tâm tình của tôi vào tâm tình của Chúa Giêsu, của Chúa Thánh Thần, và của tất cả những anh chị em thân hữu đang đồng hành cùng một Niềm Tin Yêu và Hy Vọng. Và cứ như thế, cảm nghiệm về tình yêu Mẹ đem lại cho tôi sự bình an và một hạnh phúc nhiệm mầu ngay ở đời này.
Đầu Xuân mới, ước vọng mỗi sớm mai thức dậy, lời nguyện cầu vang vọng hồn tôi
Lòng Chúa Thương Xót dưỡng nuôi nhân thế muôn muôn thuở
Mẫu Tâm Mến Yêu che chở con người vạn vạn niên. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét