17
Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước
mặt Người và hỏi: "Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống
đời đời làm gia nghiệp? "18 Đức Giê-su đáp: "Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa.19
Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm
cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ."20 Anh ta nói: "Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ."21
Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta:
"Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người
nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi."22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: "Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao! "24 Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: "Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao!25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa."26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: "Thế thì ai có thể được cứu? "27
Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: "Đối với loài người thì không
thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên
Chúa mọi sự đều có thể được."
SUY NIỆM 1
Có những việc chúng ta làm, những phút chúng ta sống, vì thiếu ý thức, nên không có ý nghĩa, không đạt mục đích.
Ăn để sống, để bồi dưỡng sức khỏe, để chia sẻ tình yêu. Tuy nhiên trong thực tế, có nhiều lúc chúng ta ăn uống để chết, để tàn phá sức khỏe, để giết tình người. Ăn uống mất ý nghĩa.
Trong đời sống tâm linh cũng thế. Tôi dự lễ, đọc kinh là để gặp được Chúa. Nhờ gặp Chúa mà cuộc sống của tôi được nên tốt lành, thánh thiện. Nhờ tiếp xúc với Chúa mà tôi yêu mến anh em. Nhờ ơn Chúa mà tôi sống an hòa, bao dung với mọi người. Nhưng thử hỏi chúng ta thực sự có được sự đổi mới nhờ những giờ phút chúng ta trung thành giữ lề luật Chúa? Chúng ta có thực sự gặp gỡ Chúa khi chúng ta làm việc lành không?
“Tất cả các điều răn tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ”. Thật tuyệt vời, thật đáng ngưỡng mộ. Có lẽ mỗi người chúng ta khó mà hơn anh thanh niên trong Tin Mừng. Vậy mà khi Chúa đưa mắt nhìn anh và đem lòng yêu mến bảo anh: “Anh chỉ thiếu một điều, là hãy bán đi những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi”. Anh ta đã bỏ cuộc.
Vậy ra từ thuở nhỏ, anh giữ nghiêm chỉnh lề luật Chúa là để yên lương tâm. Đọc kinh, dự lễ không còn để gặp Chúa, để theo Chúa, mà để trang điểm cho mình những “vòng hoa nhân đức”, rồi ngủ yên trong tình trạng hoang tưởng. Tưởng rằng mình đã tin Chúa, đã chiếm hữu được Chúa. Đời sống đạo không phải là ta chiếm hữu Chúa, mà để Chúa chiếm hữu ta. Chúa làm chủ đời ta. Ta chiếm hữu Chúa là ta tìm cách lái hướng ý Chúa theo ý mình. Chúa chiếm hữu ta là ta theo ý Chúa. Mọi việc, dù tốt lành đến đâu mà không đưa ta đến gặp Chúa để đi theo Chúa là thất bại, là không đạt ý nghĩa tối cùng.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con thường căn cứ vào những việc lành, những luật lệ mà chúng con tuân giữ để an tâm, để tự hào. Chúa lại mời gọi chúng con đừng cậy dựa vào bất cứ “sự giàu có” nào , dù là vật chất, dù là tinh thần. Điều quan trọng là chúng con dám bỏ mọi sự mà theo Chúa, để được kho tàng trên trời. Xin giúp chúng con biết khôn ngoan cân nhắc điều gì là cao trọng và cần thiết cho sự sống đời đời mà can đảm chọn lựa. Amen.
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
Ăn để sống, để bồi dưỡng sức khỏe, để chia sẻ tình yêu. Tuy nhiên trong thực tế, có nhiều lúc chúng ta ăn uống để chết, để tàn phá sức khỏe, để giết tình người. Ăn uống mất ý nghĩa.
Trong đời sống tâm linh cũng thế. Tôi dự lễ, đọc kinh là để gặp được Chúa. Nhờ gặp Chúa mà cuộc sống của tôi được nên tốt lành, thánh thiện. Nhờ tiếp xúc với Chúa mà tôi yêu mến anh em. Nhờ ơn Chúa mà tôi sống an hòa, bao dung với mọi người. Nhưng thử hỏi chúng ta thực sự có được sự đổi mới nhờ những giờ phút chúng ta trung thành giữ lề luật Chúa? Chúng ta có thực sự gặp gỡ Chúa khi chúng ta làm việc lành không?
“Tất cả các điều răn tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ”. Thật tuyệt vời, thật đáng ngưỡng mộ. Có lẽ mỗi người chúng ta khó mà hơn anh thanh niên trong Tin Mừng. Vậy mà khi Chúa đưa mắt nhìn anh và đem lòng yêu mến bảo anh: “Anh chỉ thiếu một điều, là hãy bán đi những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi”. Anh ta đã bỏ cuộc.
Vậy ra từ thuở nhỏ, anh giữ nghiêm chỉnh lề luật Chúa là để yên lương tâm. Đọc kinh, dự lễ không còn để gặp Chúa, để theo Chúa, mà để trang điểm cho mình những “vòng hoa nhân đức”, rồi ngủ yên trong tình trạng hoang tưởng. Tưởng rằng mình đã tin Chúa, đã chiếm hữu được Chúa. Đời sống đạo không phải là ta chiếm hữu Chúa, mà để Chúa chiếm hữu ta. Chúa làm chủ đời ta. Ta chiếm hữu Chúa là ta tìm cách lái hướng ý Chúa theo ý mình. Chúa chiếm hữu ta là ta theo ý Chúa. Mọi việc, dù tốt lành đến đâu mà không đưa ta đến gặp Chúa để đi theo Chúa là thất bại, là không đạt ý nghĩa tối cùng.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con thường căn cứ vào những việc lành, những luật lệ mà chúng con tuân giữ để an tâm, để tự hào. Chúa lại mời gọi chúng con đừng cậy dựa vào bất cứ “sự giàu có” nào , dù là vật chất, dù là tinh thần. Điều quan trọng là chúng con dám bỏ mọi sự mà theo Chúa, để được kho tàng trên trời. Xin giúp chúng con biết khôn ngoan cân nhắc điều gì là cao trọng và cần thiết cho sự sống đời đời mà can đảm chọn lựa. Amen.
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
MỐI ƯU TƯ CHÍNH ĐÁNG
“Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?” (Mc 10,17)
Suy niệm: Dù đủ điều kiện để vui hưởng một cuộc sống sung túc, tốt lành, nhưng người thanh niên này vẫn cứ băn khoăn về cuộc sống đời đời. Chỉ nguyên nỗi ưu tư ấy đã là điểm son cho hành trình làm người của anh, bởi thông thường ít ai nghĩ đến cuộc sống đời đời ấy trong khi thủ đắc ngần ấy những tiêu chí thành đạt cho cuộc sống trần thế. Ai là người có đủ khả năng giải đáp cho ưu tư của anh? Anh đã may mắn gặp được Đức Giê-su, Người Thầy sẽ chỉ dẫn anh phương cách đưa đến sự sống đời đời. Tiếc thay anh bỏ cuộc vì chính sự sung túc của mình! Mối ưu tư của anh ban đầu là chính đáng và hợp lý, nhưng anh không đủ dũng khí sử dụng đến cùng phương tiện đưa đến mục tiêu sự sống đời đời ấy. Rồi đây anh cứ phải mãi ưu tư về sự sống đời đời của mình cùng với đống của cải trước mắt.
Mời Bạn: Muốn được sự sống đời đời thì cũng phải chấp nhận phương thế để đạt được nó: Tuy nhiên, từ bỏ của cải vật chất để sống tinh thần siêu thoát, sử dụng của cải ấy để mua lấy Nước Trời là việc chẳng dễ dàng chút nào. Với sức riêng, ta khó cưỡng lại sức lôi cuốn của tiền bạc của cải. Thế nhưng, với ơn Chúa nâng đỡ, mọi sự đều có thể.
Sống Lời Chúa: Hằng ngày tôi sẽ suy niệm câu Lời Chúa: “Vì được cả thế giới mà thiệt mất mạng sống, thì người ta nào có lợi gì?” (Mc 8,36)
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho con của cải vật chất để con sử dụng hằng ngày. Xin ban cho con biết sử dụng của cải mình đang có - vật chất cũng như tinh thần - để giúp đỡ anh chị em bên cạnh đang cần tới sự cho đi của con. Amen.
“Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?” (Mc 10,17)
Suy niệm: Dù đủ điều kiện để vui hưởng một cuộc sống sung túc, tốt lành, nhưng người thanh niên này vẫn cứ băn khoăn về cuộc sống đời đời. Chỉ nguyên nỗi ưu tư ấy đã là điểm son cho hành trình làm người của anh, bởi thông thường ít ai nghĩ đến cuộc sống đời đời ấy trong khi thủ đắc ngần ấy những tiêu chí thành đạt cho cuộc sống trần thế. Ai là người có đủ khả năng giải đáp cho ưu tư của anh? Anh đã may mắn gặp được Đức Giê-su, Người Thầy sẽ chỉ dẫn anh phương cách đưa đến sự sống đời đời. Tiếc thay anh bỏ cuộc vì chính sự sung túc của mình! Mối ưu tư của anh ban đầu là chính đáng và hợp lý, nhưng anh không đủ dũng khí sử dụng đến cùng phương tiện đưa đến mục tiêu sự sống đời đời ấy. Rồi đây anh cứ phải mãi ưu tư về sự sống đời đời của mình cùng với đống của cải trước mắt.
Mời Bạn: Muốn được sự sống đời đời thì cũng phải chấp nhận phương thế để đạt được nó: Tuy nhiên, từ bỏ của cải vật chất để sống tinh thần siêu thoát, sử dụng của cải ấy để mua lấy Nước Trời là việc chẳng dễ dàng chút nào. Với sức riêng, ta khó cưỡng lại sức lôi cuốn của tiền bạc của cải. Thế nhưng, với ơn Chúa nâng đỡ, mọi sự đều có thể.
Sống Lời Chúa: Hằng ngày tôi sẽ suy niệm câu Lời Chúa: “Vì được cả thế giới mà thiệt mất mạng sống, thì người ta nào có lợi gì?” (Mc 8,36)
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho con của cải vật chất để con sử dụng hằng ngày. Xin ban cho con biết sử dụng của cải mình đang có - vật chất cũng như tinh thần - để giúp đỡ anh chị em bên cạnh đang cần tới sự cho đi của con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét