Thứ Tư, 15 tháng 11, 2017

Đức Giáo Hoàng - Lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng gặp Chúa



Trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa chúa nhật 12-11-2017 với hơn 20 ngàn tín hữu hành hương tại Quảng trường Thánh Phêrô, Đức Thánh Cha mời gọi các tín hữu hãy chuẩn bị lúc nào cũng sẵn sàng gặp gỡ Chúa.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh, ĐTC đã quảng diễn bài Tin Mừng theo thánh Mathêu (25,1-13) chúa nhật thứ 32 thường niên năm A, trong đó Chúa Giêsu kể dụ ngôn 10 trinh nữ mang đèn đi đón chàng rể, 5 cô khôn ngoan và 5 cô khờ dại, không mang dầu theo đèn.

Huấn dụ của ĐTC

”Chúa nhật này, Tin Mừng (Mt 25,1-13) chỉ cho chúng ta điều kiện để vào Nước Trời, và Tin Mừng làm điều đó qua dụ ngôn 10 trinh nữ: đây là những cô phù dâu được giao phó nhiệm vụ đón và tháp tùng chàng rể trong tiệc cưới, và vì thời đó người ta có thói quen cử hành hôn lễ ban đêm, nên các cô phù dâu mang theo đèn.

Dụ ngôn nói rằng có 5 trinh nữ khôn ngoan và 5 trinh nữ khờ dại: thực vậy những cô khôn ngoan mang theo dầu để đốt đèn, trong khi các cô khờ dại không mang dầu theo. Chàng rể đến trễ và tất cả các cô đều thiếp ngủ. Giữa đêm, người ta báo tin chàng rể đến; bấy giờ các trinh nữ khờ dại thấy mình không có dầu để đốt đèn, và họ xin các cô khôn ngoan dầu. Nhưng các cô này trả lời là không thể cho được, vì không đủ cho tất cả mọi người. Trong khi các cô khờ dại đi tìm dầu, thì chàng rể đến; các trinh nữ khôn ngoan vào phòng tiệc với chàng rể và cửa đóng lại. 5 trinh nữ khờ dại đến quá trễ, họ gõ cửa, nhưng được trả lời rằng: ”Tôi không biết các cô là ai” (v.12) và các cô ấy phải ở bên ngoài.

ĐTC đặt câu hỏi: ”Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta điều gì qua dụ ngôn này?. Ngài nhắc nhở rằng chúng ta phải sẵn sàng gặp gỡ Chúa. Trong Phúc Âm, nhiều lần Chúa nhắn nhủ hãy tỉnh thức, và Ngài cũng làm như vậy trong trình thuật này: ”Vậy các con hãy tỉnh thức vì các con không biết ngày giờ” (v.13). Nhưng qua dụ ngôn này, Chúa nói với chúng ta rằng tỉnh thức không phải chỉ có nghĩa là không ngủ, nhưng còn phải chuẩn bị sẵn sàng; thực vậy tất cả các trinh nữ đều ngủ trước khi chàng rể đến, nhưng khi tỉnh dậy, một số sẵn sàng một số khác thì không. Đây chính là ý nghĩa thái độ khôn ngoan và thận trọng: vấn đề ở đây là không đợi đến lúc cuối cùng trong cuộc sống để cộng tác với ơn Chúa, nhưng là làm ngay từ bây giờ. Thật là đẹp khi nghĩ một chút: một ngày sẽ là ngày cuối cùng. Giả sử ngày ấy là hôm nay, thì tôi đã sẵn sàng chưa? .. Chuẩn bị sẵn sàng như thể hôm nay là ngày cuối cùng.. Làm như thế là tốt.

”Ngọn đèn là biểu tượng đức tin soi sáng cuộc sống chúng ta, trong khi dầu là biểu tượng lòng bác ái nuôi dưỡng, làm cho ánh sáng đức tin được phong phú và đáng tin cậy. Điều kiện sẵn sàng gặp gỡ Chúa không phải chỉ là đức tin, nhưng là một cuộc sống đầy tình bác ái đối với tha nhân. Nếu chúng ta để cho mình được hướng dẫn do những gì chúng ta thấy là thoải mái hơn, tìm kiếm tư lợi của mình, thì cuộc sống chúng ta sẽ trở nên khô cằn, và chúng ta không tích trữ được dầu nào cho ngọn đèn đức tin của chúng ta; và ngọn đèn này sẽ tắt lịm vào lúc Chúa đến, hoặc trước đó nữa. Trái lại nếu chúng ta tỉnh thức và tìm cách làm điều thiện, qua những cử chỉ yêu thương, chia sẻ, phục vụ tha nhân ở trong tình trạng khó khăn, thì chúng ta có thể yên hàn trong khi chờ đợi hôn phu: Chúa có thể đến bất cứ lúc nào, cả giấc ngủ của sự chết cũng không làm cho chúng ta kinh hãi, vì chúng ta có dầu dự trữ, được tích trữ bằng những việc lành mỗi ngày. Đức tin soi sáng đức ái và đức ái giữ gìn đức tin”.

 Và ĐTC kết luận rằng ”Xin Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng ta, làm cho đức tin của chúng ta ngày càng hoạt động nhờ bác ái; để ngọn đèn của chúng ta có thể chiếu sáng ngay từ bây giờ, trong hành trình trần thế, và mãi mãi, nơi tiệc cưới trên thiên đàng”

Nguồn: vi.radiovaticana.va

BẢY ĐIỂM QUAN TRỌNG TRONG SỨ ĐIỆP

CỦA ĐỨC GIÁO HOÀNG NHÂN NGÀY THẾ GIỚI NGƯỜI NGHÈO


1. Ngày Thế giới Người nghèo là sáng kiến của Đức Phanxicô. Chúng ta có rất nhiều “ngày thế giới”, ngày cho hòa bình (1 tháng 1), ngày cho ơn gọi, ngày cho phương tiện truyền thông xã hội, ngày cho người di dân tị nạn, v.v. Đức Phanxicô mong muốn ngày Chúa Nhật cuối cùng năm Phụng vụ sẽ dành cho “ngày thế giới người nghèo”. Như các ngày thế giới khác, một sứ điệp của Đức Giáo hoàng sẽ được viết cho dịp này và được công bố nhiều tháng trước để kip chuẩn bị các nghi thức phụng vụ, các tài liệu và thông báo sứ điệp này trong các thư sinh hoạt. Sứ điệp ngày người nghèo năm 2017 được công bố vào ngày 13 tháng 6 năm 2017.

2. Sứ điệp. Sứ điệp này dài bốn trang, khá dài so với các ngày thế giới khác. Ở đây chúng ta thấy bàn tay của Đức Giáo hoàng qua nội dung các chủ đề và qua phong cách.

3. Sáng tạo. Ngày Thế giới Người nghèo là sáng kiến của Đức Phanxicô. Các vị tiền nhiệm của ngài đã có những ngày thế giới với chủ đề thiết thân của họ như ngày ơn gọi, ngày hòa bình, ngày di dân, v.v.

4. Những gì Đức Giáo hoàng không nói. Điểm đặc biệt trong sứ điệp này là tìm hiểu tinh thần và nội dung của sứ điệp ngày thế giới người nghèo, những gì không có trong nội dung và những gì không nói ra. Một định nghĩa tiêu cực, sau đó sẽ dần dần hiểu nội dung của ngày người nghèo này.

– Ngày thế giới người nghèo không phải là ngày của lòng độ lượng, vị tha, bác ái, v.v. nội dung không nhấn mạnh trên nhân cách của người độ lượng, của người “cho”, nhưng nhấn mạnh trên nhân cách của người nghèo.

– Ngày thế giới người nghèo không khuyên phải giúp người nghèo, nhưng phải dự vào với họ. Đức Phanxicô nói phải lắng nghe người nghèo, họ có một cái gì để nói, để góp phần vào xã hội. Không phải các tổ chức vị tha của các tỷ phú như Bill Gates, Warren Buffet, v.v. cũng không phải những người nhà giàu sẽ cứu thế giới. Thế giới sẽ được cứu khi tất cả mọi người có tiếng nói và cùng đóng góp hòn đá của mình để xây dựng căn nhà chung.

– Ngày thế giới người nghèo không phải là ngày hội của lòng quảng đại, của các thiện nguyện viên, của các tổ chức Phi chính phủ, v.v. Cũng không phải là ngày tự ca tụng đức ái của những người tham dự. Cũng không phải là ngày của ân nhân, người cho thì giờ, cho tiền bạc.

5. Tiếp cận của Đức Giáo hoàng hội nhập vào chiều kích chính trị, một lời kêu gọi thay đổi đường hướng chính trị quần chúng. Có một mối liên hệ giữa sứ điệp này với Giáo huấn xã hội của Giáo hội. Phải giải quyết vấn đề tận gốc, phải sửa đổi các cơ cấu (bất công). chính trị không bao giờ đi quá xa. Mối liên hệ được lập ra với lời kêu gọi khẩn thiết phải cứu quả đất và phải nghe tiếng kêu đau thương của cả hành tinh và của cả người nghèo (Laudato Si).

6. Trong sứ điệp này, chúng ta thấy các trực giác trọng tâm của Đức Phanxicô: phải có thái độ lắng nghe, đối thoại, tháp tùng, hội nhập, v.v. Lắng nghe người nghèo muốn nói gì, đối thoại với họ (vì thế phải thành lập một quan hệ bình đẳng giữa những người đối thoại với nhau chứ không phải đơn thuần chỉ là người được giúp hay lời nói có tính cách rao giảng phúc âm…). Chăm sóc đến sự hội nhập của họ trong xã hội.

7. Phần kết luận của sứ điệp rất mạnh: người nghèo không tạo thành vấn đề nhưng là nguồn để chúng ta tìm các giải pháp cho các vấn đề tập thể của chúng ta.


Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét