Thứ Hai, 4 tháng 12, 2017

SUY NIỆM NGÀY 4/12/2017

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (Mt 8: 5-11)

Khi Đức Giêsu vào thành Capharnaum, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin: "Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm”. Người nói: "Chính tôi sẽ đến chữa nó”. Viên đại đội trưởng đáp: "Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: "Đi!", là nó đi, bảo người kia: "Đến!", là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi: "Làm cái này!", là nó làm”. Nghe vậy, Đức Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: "Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Ítraen nào có lòng tin như thế. Tôi nói cho các ông hay: Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Ápraham, Ixaác và Giacóp trong Nước Trời. Nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng”. Rồi Đức Giêsu nói với viên đại đội trưởng rằng: "Ông cứ về đi! Ông tin thế nào thì được như vậy!" Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh.

Suy niệm 1
Theo truyền thống của quân đội Rôma, “đại đội trưởng” là chức danh dùng để gọi người đứng đầu một trăm người lính. Họ là những viên chức uy quyền tại các nước thuộc địa. 

Thời Chúa Giêsu, nước Do Thái bị đế quốc Rôma đô hộ. Vì thế, Do Thái chỉ là thuộc địa của Rôma. Những đại đội trưởng, do đế quốc Rôma đặt lên nắm quyền hành, góp phần áp đặt sự cai trị hà khắc của đế quốc trên nước thuộc địa này. 

Luật Do Thái vốn khắt khe trong việc giao tế với dân ngoại, thì lại càng khắt khe hơn với những ngoại xâm, những kẻ đang giày xéo lên mảnh đất Chúa chọn. Như vậy, người Do Thái sẽ kỳ thị và không bao giờ có bất cứ sự thân thiện nào với những đại đội trưởng.

Tuy nhiên, một vài trường hợp, những đại đội trưởng xuất hiện trong Thánh Kinh, đều cho thấy họ là những người tốt. Thánh Kinh đã không ít lần khen ngợi họ. Chẳng hạn, lúc Chúa Giêsu bị treo trên thập giá, một viên đội trưởng đã tuyên xưng Người là Con Thiên Chúa. Một viên đội trưởng khác đã cứu thánh Phaolô thoát khỏi hình phạt đánh đòn. Một viên đội trưởng khác nữa đã giúp thánh Phaolô thoát khỏi âm mưu giết hại của người Do Thái, v.v. 

Nổi bật hơn hết là vị đại đội trưởng trong bài Tin Mừng này. Ông vừa là người khiêm nhường trước mặt Chúa, vừa là người từ tâm, lo lắng cho người dưới quyền của mình.

Khiêm nhường: Ông đã làm phiền Chúa chữa lành cho người đầy tớ, nhưng ông đã không dám phiền Chúa hơn nữa: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: ‘Đi!’, là nó đi, bảo người kia: ‘Đến!’, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi: ‘Làm cái này!’, là nó làm”.

Lo lắng cho người dưới quyền: Viên đại đội trưởng có một người nô lệ đang bị đau dữ dội. Bình thường, một người nô lệ chẳng là gì, chẳng có giá trị gì đối với một người làm quan như ông. Ông có thể sử dụng họ như một món đồ vật. khi đồ vật bị hư, ông có thể quăng đi, không cần bận tâm. 

Nhưng viên đại đội trưởng trong bài Tin Mừng này thì khác. Ông có lòng yêu thương người dưới quyền mình. Ông xót xa khi thấy đầy tờ đau đớn. Ông đã chạy đến Chúa, van lơn, cầu xin Chúa cứu giúp người đầy tớ của ông.
Với lòng khiêm nhường và sự lo lắng cho người dưới quyền của một đại đội trưởng, Chúa đã nhậm lời ông. Chúa chữa lành cho người đầy tớ của ông vì chính tấm lòng của ông. 

Không những nhậm lời viên đại đội trưởng, Chúa còn khen ngợi ông: “Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Ísrael nào có lòng tin như thế”. 

Mùa Vọng, với ý hướng chờ ngày Chúa đến, mong rằng mỗi chúng ta nhìn vào niềm tin của người đại đội trưởng để làm tiêu chuẩn sống cho mình. Mỗi chúng ta hãy biết khiêm nhu trước Thiên Chúa và biết yêu mến người thân cận như Chúa dạy. Có như thế, chúng ta sẽ được Chúa yêu thương. Người sẽ nhận lời chúng ta cầu xin. Người sẽ ban ơn cứu độ đời đời cho chúng ta.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết khiêm tốn trao phó cuộc đời mình cho Chúa, xin cho chúng con vững tin rằng Chúa luôn hiện diện, yêu thương và mong muốn chữa lành chúng con. Và như thế chúng con được sống trong Mùa Vọng mới với đầy ý nghĩa. Amen.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường



KÊU GỌI AI SÁM HỐI?

“Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.” (Mt 3,2)
Suy niệm: Trong hoang địa, Gio-an rao giảng kêu gọi sám hối cho ai nghe? Nếu rao giảng cho đám đông dân chúng có lẽ Gio-an đã chọn những nơi dân cư đông đúc. Trong hoang địa cô vắng Gio-an cất tiếng lên: “Anh em hãy sám hối vì Nước Trời đã đến gần”, thì hơn ai hết chính Gio-an là người nghe rõ nội dung của tiếng ấy vọng lại trong tâm hồn mình. Gio-an cũng là người hưởng ứng lời kêu gọi ấy đầu tiên. Cách sống đậm màu sắc khắc khổ và sẵn sàng của Gio-an như mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, ăn châu chấu và mật ong rừng là những dấu chỉ biểu lộ một tâm hồn sám hối.
Mời Bạn: Với vai trò ngôn sứ được lãnh nhận từ bí tích Thánh tẩy, mọi Ki-tô hữu có trách nhiệm kêu gọi người khác sám hối. Nhưng thực hiện công việc này bằng cách nào? Chân phước giáo hoàng Phao-lô VI đã từng nói rằng: “Người thời nay sẵn sàng nghe những chứng nhân hơn là những thầy dạy, hoặc nếu có nghe những thầy dạy bởi vì các thầy dạy đó cũng là những chứng nhân” (Tông huấn Loan Báo Tin Mừng, số 41). Lời rao giảng sám hối của chúng ta sẽ có kết quả khi chính mình là chứng nhân về việc sám hối.
Chia sẻ: Bạn có kinh nghiệm thế nào sau khi đã sám hối, rồi khuyên người khác sám hối. Xin chia sẻ?
Sống Lời Chúa: Trong mùa Vọng này, bạn gia tăng việc hy sinh, hãm mình, bác ái để xin Chúa ban cho bạn thêm lòng sám hối ăn năn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa kêu gọi chúng con sám hối. Xin giúp chúng con biết sám hối thực tâm để chính cuộc sống chúng con trở thành lời mời gọi người khác cùng sám hối.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét