Thứ Bảy, 20 tháng 1, 2018

SUY NIỆM NGÀY 20/01/2018

“Điên rồ và sỉ nhục”
hay “khôn ngoan và sức mạnh”
(Mc 3, 20-21)
20 Người trở về nhà và đám đông lại kéo đến, thành thử Người và các môn đệ không sao ăn uống được.
21 Thân nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí.
Suy niệm 
Hình như hoàn cảnh chúng ta đang sống hôm nay, có một sự đảo ngược giữa cái bình thường và điều bất thường. Chẳng hạn, chiếm đoạt của cải, bóc lột sức lao động là điều bất thường, nhưng hiện nay rất nhiều người vẫn sống ung dung nhờ sự cướp của và cướp sức ấy. 

Chẳng hạn, xúc phạm thân thể của người khác không những là điều bất thường, mà còn là điều không bao giờ được phép, lại trở nên bình thường trong các nhà tù, trong những cuộc điều tra của những kẻ có thẩm quyền, thậm chí dùng những hình thức tra tấn để bức cung.

Chẳng hạn, nạn ăn hối lộ, ăn cắp của công, là điều xấu, là tai hại, làm nghiêng cán cân công lý, làm đảo ngược chân lý và làm khổ sở vô cùng cho những người nghèo, người không quyền lự, v.v. lẽ ra bất thường, lại cứ nhan nhản, hầu như bình thường. Còn những điều không chỉ bình thường mà còn là điều tốt như lòng nhân ái, tình yêu thương, lại trở thành bất thường, hiếm hoi.

Ngày xưa, Chúa Giêsu cũng đã từng bị chính thân nhân của Người đánh giá Người theo kiểu bình thường và bất thường lộn ngược như thế. Việc Chúa rời gia đình rao giảng Nước Trời, chữa lành bệnh tật, lôi kéo mọi người về với Thiên Chúa để được ơn cứu độ. Nghĩa là dưới cái nhìn của người có đức tin, việc Chúa cứu giúp nhân loại là điều bình thường, lại bị coi là người bị quỷ nhập.

Cũng vậy, việc sống đạo của chúng ta hôm nay nhiều khi cũng dễ bị đảo ngược như thế. Có khi việc tuyên xưng đạo là điều bình thường của một người có đức tin, có lòng yêu mến Chúa, nhưng chính chúng ta lại sợ người khác biết mình có đạo. Chúng ta e dè, ngại ngùng… không dám tỏ một thái độ hay bất cứ dấu chỉ nào là người Công giáo, vì sợ mọi người chê cười, sợ mọi người dòm ngó… Lẽ ra đức tin Công giáo mà chúng ta đang mang, không chỉ được xem là bình thường, mà còn là niềm hãnh diện của chúng ta, nhưng lại bị chính chúng ta làm đảo lộn, làm cho nó trở thành mất bình thường. Điều đó chứng tỏ đức tin của chúng ta yếu kém và thiếu ý thức mình là người có đạo. Cũng từ đó, người Công giáo thời nay dễ đánh mất chính mình, đánh mất chính niềm tin của mình.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn ý thức mình thuộc về Chúa. Xin cho chúng con biết sống đức tin và cao rao lòng tin của chúng con ngay giữa môi trường chúng con sống, ngay giữa xã hội và cuộc đời mà chúng con vinh dự cùng đồng hành đây, để nhờ đời sống chứng tá cách can đảm của chúng con, nhiều anh chị em được đón nhận Chúa.  Amen. 



GKGĐ Giáo Phận Phú Cường


NHẪN NẠI VỚI NGƯỜI THÂN

Khi những thân nhân của Ngài nghe biết điều này, họ liền đi bắt Ngài, vì họ nói: “Ngài đã mất trí rồi.” (Mc 3,21)
Suy niệm: Chúa Giê-su đau khổ vì bị chính những người bà con cho là người mất trí! Nhiều ki-tô hữu cũng chia sẻ cùng một nỗi đau với Chúa Giê-su khi vì theo Chúa, họ phải đón nhận những thử thách khó khăn từ chính những người thân của mình. Trong số những tín hữu Việt Nam đầu tiên có một nhân vật quan trọng là bà Minh Đức Vương Thái Phi (1568-1649). Bà là phi của Chúa Nguyễn Hoàng. Bà rất sùng đạo, bà đã làm một nhà nguyện riêng để cùng bổn đạo chung quanh tối sáng tập trung cầu nguyện. Nhưng người con trai độc nhất của bà là Nguyễn Phước Khê vì muốn Chúa Nguyễn Phước Lan khỏi nghi ngờ mẹ con ông có âm mưu lật đổ, nên đã ra lệnh phá bình địa ngôi nhà nguyện này.
Mời Bạn: Không ít những ki-tô hữu  muốn chia sẻ ân huệ đức tin cao quí với những người thân của mình lại bị những người này từ chối. Nhiều gia đình đau khổ vì chồng khô khan, vợ thất trung; nhiều cha mẹ ưu phiền vì con cái nguội lạnh, hư hỏng. Thánh nữ Mô-ni-ca suốt 18 năm trời ròng rã hy sinh, cầu nguyện cho Augustinô, con bà, được ơn trở lại. Chúa đã nhận lời cầu xin tha thiết của bà. Bà để lại cho chúng ta một tấm gương sáng về sự nhẫn nại với những người thân yêu yếu kém về đức tin.
Chia sẻ: Trong giáo xứ của bạn có những tín hữu sống đạo nhưng không được người thân thuận tình, hãy cảm thông, cầu nguyện và nâng đỡ họ.
Sống Lời Chúa: Cảm tạ Chúa vì ơn đức tin được đón nhận và nuôi đưỡng từ trong gia đình - Quan tâm chăm sóc đời sống đạo của mọi người trong nhà.
Cầu nguyện: Đọc “Kinh Gia Đình.”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét