Thứ Tư, 24 tháng 1, 2018

Đức Mẹ Quinche rất linh thiêng ở Êcuador

Đức Mẹ Quinche rất linh thiêng ở Êcuador

Hãy tưởng tượng một người bạn nghe nói là đã chết mà nay đang còn sống nhờ một phép lạ, bạn sẽ cảm thấy thế nào? Đó là chuyện không mấy khi được kể thời nay, nhưng thực sự đã xảy ra vào nhiều dịp khác nhau. Một sự kiện như thế đã làm cho Đức Mẹ Quinche, một bức tượng vốn ẩn kín, trở nên nổi tiếng và được sùng kính rộng rãi.

Đức Mẹ Quinche, Thánh bổn mạng của Êcuador, có một khởi đầu thật khiêm tốn. Vào giữa thế kỷ 16, một thợ chạm khắc gỗ được đặt tạc một bức tượng Đức Mẹ Maria cho một nhóm thổ dân Êcuador bản địa. Khi ông thợ hoàn tất tác phẩm, thì người thổ dân không đủ tiền trả, nên cuối cùng ông bán bức tượng cho một nhóm thổ dân khác, Oyacachi Indians, để đổi lấy gỗ tuyết tùng.

Người Oyacachi đào một hốc đá để đặt bức tượng Đức Mẹ. Ban ngày thì chim chóc hót quanh bức tượng, đêm đến thì người dân tụ họp lại để đọc kinh cầu nguyện. Khi lòng sùng kính dâng cao, họ quyết định xây một nhà thờ kính Đức Mẹ.

Có một cặp vợ chồng tham gia xây đền thờ, họ để đứa con nhỏ của họ ngủ trên cây khi họ làm việc. Không may mắn, một con gấu xuất hiện và vồ chết đứa bé. Hai vợ chồng đem xác con đến đặt trước tượng Đức Mẹ để than khóc. Phép lạ xảy ra, khi họ đang khóc lóc cầu khẩn, đứa bé mở mắt ra và giơ tay hướng về Đức Trinh Nữ. Lời than khóc trở thành tiếng cảm tạ.

Nhiều người được chứng kiến toàn bộ vụ việc, liền đồn ra khắp nơi. Tiếng đồn về phép lạ Đức Mẹ cứu sống lan đến khắp các làng mạc, lãnh thổ và quốc gia xung quanh, dẫn đến sự gia tăng không ngừng lòng sùng kính Đức Mẹ Quinche.

Chỉ trong vài năm, đền thờ kính Đức Mẹ đã không đủ chỗ cho số khách hành hương tuôn đến cầu xin Chúa qua sự can thiệp của Đức Mẹ. Vài thế kỷ trôi qua, đền thánh liên tục được xây mới, cái sau lớn hơn cái trước, để đánh dấu sự gia tăng lòng sùng kính Đức Mẹ Quinche. Vô số phép lạ được thuật lại và ghi nhận ở nơi này.

Đền thánh hiện tại được xây dựng vào năm 1928, và được phong lên hàng Vương Cung Thánh Đường vào năm 1959, bởi Đức Giáo Hoàng Gioan XXIII. Bức tượng được đội vương miện vào năm 1943. Đền thánh Đức Mẹ được Toà Thánh Vatican đặt làm trung tâm hành hương quốc gia Êcuador vào năm 1985.

Gioakim Nguyễn lược dịch


&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&

Sara, vợ của Tổ phụ Ápraham

Người phụ nữ thứ hai xuất hiện trong Kinh Thánh, sau bà Eva, chính là vợ của ông Ápraham. Bà đóng một vai trò rất quan trọng trong lịch sử cứu độ, mặc dù bà đã từng nghi ngờ kế hoạch của Thiên Chúa dành cho bà. Bà Sara được nhớ đến nhiều nhất là vì khiếu hài hước không đúng chỗ của bà.

Sau đây là 5 sự thật về bà Sara, sẽ đóng góp thêm chiều sâu cho bạn khi đọc sách Sáng Thế.

1. Tên của Sara có nghĩa là "công chúa"

Trong sách Sáng Thế, tên của bà Sara ban đầu là "Sarai", tiếng Hípri nghĩa là "quý bà của tôi" hay "công chúa của tôi". Về sau, Thiên Chúa đổi tên cho bà thành "Sara", nghĩa là "quý bà", "công chúa" hay "tôn nương."

2. Bà đẹp đến nỗi làm Ápraham phải lo lắng

Khi bà cùng chồng là ông Ápraham đến Ai Cập, ông Ápraham nói với bà: "Bà coi, tôi biết bà là một người phụ nữ có nhan sắc. Khi người Ai-cập thấy bà, họ sẽ nói: 'Vợ hắn đấy!', họ sẽ giết tôi và để cho bà sống. Vậy xin bà cứ nói bà là em tôi, để vì bà, người ta xử tốt với tôi, và nhờ bà, tôi được sống." (St 12,11-13).

Sắc đẹp của bà được xác nhận ở Ai Cập, khi bà được gọi vào cung Pharaô để phục vụ, ở đó bà được Thiên Chúa gìn giữ đến khi sự thật về thân thế của bà được tiết lộ.

3. Sara và Ápraham rất có khiếu hài hước

Khi Thiên Chúa đến gặp Ápraham và Sara và đề cập đến chuyện ông bà có con, cả hai đều cười hóm hỉnh. Ông Ápraham cúi mặt xuống và cười, còn bà Sara thì "cười thầm", và cuối cùng thì chối là không có cười. Bà không thể nói dối được Thiên Chúa, Đấng khẳng định với bà: "Có, ngươi đã cười."

4. Bà Sara đã 90 tuổi khi sinh Isaác

Ápraham và Sara đều đã quá già khi bà Sara mang thai. Không có một quy luật sinh lý tự nhiên nào có thể cho phép chuyện đó xảy ra. Ápraham đã khăng khăng "Đàn ông trăm tuổi mà có con được sao? Bà Sara đã chín mươi tuổi mà sinh đẻ được sao?" (St 17,17). Bà Sara cũng nghi ngờ y như thế, nên cuối cùng hai ông bà đã đặt tên cho con là "Isaác", nghĩa là "kẻ cười."

5. Mộ bà Sara vẫn còn tồn tại đến ngày nay

Bà Sara đã sống đến 127 tuổi và đám tang bà là đám tang đầu tiên được Kinh Thánh nói đến. Bà đã được chôn trong "Hang Các Tổ Phụ", nơi mà truyền thống nói rằng cả hai ông bà Ápraham và Sara đều được chôn (cả vợ chồng Isaác và Rêbécca, cùng vợ chồng Giacóp và Lêa).

Gioakim Nguyễn lược dịch



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét